Đỗ Tam Tư cười rộ lên, kiếp trước nàng không nơi nương tựa, túng đến mức ai cũng có thể khi dễ. Thế nhưng đời này đã có chỗ dựa vào, có tay nghề, có phu quân, có dũng khí…
Nếu trên đời này có chuyện gì khiến cho người ta vui vẻ, đại khái không có gì khác ngoài mỹ mãn.
Mà hiện tại nàng rất thoả mãn.
Một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau, Đoạn Tam Lang đã sớm thu dọn xong, dẫn Đỗ Tam Tư đến điện Tiêu Phòng để thỉnh an, tích cực đến mức khiến cho Hoàng hậu cũng đều kinh sợ.
“Tới thật sớm,” Hoàng hậu che miệng bật cười, như có ý riêng mà nói: “Các con của tỷ muội hâu cũng vẫn còn chưa đến, trái lại hai người các ngươi đến thật sớm, hay là… Là đến để lấy phần thưởng à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây