Trong lòng Đỗ Tam Tư nổi lên một nghi vấn khó hiểu, cảm thấy lồng ngực như nghẹn lại, hơi khó thở, “Người kia… Không phải là Mông Xá chứ?”
“Đúng là nàng ta,” Lạc Thanh Mai nghe thấy giọng nói của Đỗ Tam Tư chùng xuống, nàng nhìn Đỗ Tam Tư với ánh mắt dịu dàng, nâng tay lên xoa xoa đầu nàng một chút, “Không cần thương hại nàng ta, nếu nàng ta đã tới Tây Tấn thì tất cả mọi chuyện đều không thể làm theo ý mình được. Nếu nàng ta làm việc tốt giúp mọi người, không làm khó, tranh chấp với muội thì có lẽ chúng ta còn có thể cho nàng ta một con đường sống.”
Đỗ Tam Tư kinh ngạc.
Chà chà, ý này nghe như là nam chính và nữ chính đang hậu thuẫn cho chính mình thế nhỉ?
Nhưng ngẫm nghĩ lại, Đỗ Tam Tư lại trở nên thấu hiểu hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây