“A,” Đoạn Tam Lang khoanh tay, mỉa mai nói: “Các ngươi đi làm gì? Các ngươi có thể cưỡi ngựa hay có thể bắn tên hả? Các ngươi đi còn chiếm chỗ ngồi đấy.”
Đỗ Đán Đán không phục, “Bọn đệ có thể học mà!”
Hai đứa nhỏ còn lại liên tục gật đầu, “Đúng thế, đúng thế.”
“Đúng cái rắm,” Đoạn Tam Lang lạnh lùng cười nói, “Mấy đứa các ngươi chân tay gầy gò, không thể trèo lên ngựa của cấm quân được đâu, ngoan ngoãn đợi ở nhà cho ta!”
“Nhưng mà hai người đi cả nửa tháng!” Đỗ Quan chu miệng lên, ánh mắt đầy hi vọng mà nhìn về phía Đỗ Tam Tư, “Hai người đi rồi, chắc chắn ma ma cùng quản gia cũng đi cùng, trong phủ không phải sẽ rất vắng vẻ hay sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây