“Sao lại không cần?” ngón tay Tư Mã Thanh gõ ở trên bàn, khóe môi nhếch lên lạnh lùng, “Kinh sư sắp nổi lên phong ba bão táp, nếu hắn không tránh đi một chút thì sẽ bị ngự sử tới cửa đánh thẳng vào mặt đấy?”
Đỗ Tam Tư trầm mặc, không dám đáp lại, nhanh chóng chạy đi.
Đoạn Tam Lang xoay người ngồi dậy, khoanh chân dựa vào đầu giường, bất mãn nói: “Huynh hù dọa nàng ấy làm gì? Ta gây ra chuyện cứ không phải nàng ấy làm.”
Tư Mã Thanh thở dài, xoa nhẹ giữa hai đầu lông mày, bất đắc dĩ nhắm mắt lại “…… Đệ cảm thấy ta đang hù dọa nàng ấy sao?”
Đoạn Tam Lang nhìn hắn vài lần, không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây