Thân là nam chính, Tư Mã Thanh đương nhiên là không phụ xu hướng chủ đạo ở đương thời, sâu sắc, khôn ngoan, tử tế nhưng không ngại dùng thủ đoạn, xảo trá nhưng không trở nên ti tiện.
Hắn có phong độ nhẹ nhàng, cho dù mang theo tức giận, cũng có thể khiến người ta có cảm giác như đắm chìm trong gió xuân, đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là cặp mắt của Tư Mã Thanh không lạnh lẽo u ám nhìn chằm chằm ngươi.
Đỗ Tam Tư thận trọng nuốt nước bọt, không phải nàng nhút nhát, mà là nàng thật sự lo lắng cho vận mệnh của những nhân vật phụ nhỏ nhoi nếu chẳng may kết oán với nam chính.
Chung quy lại Đỗ Tam Tư đã sớm phát hiện, với tính cách nhát gan của mình cùng giả thuyết tính cách kiêu ngạo của Đoạn Tam Lang mà đi theo con đường sảng văn thì đúng là không thuận lợi, cứ ôm đùi thì ổn thỏa hơn.
“Thái Tử điện hạ,” sau khi suy nghĩ rõ ràng, ánh mắt Đỗ Tam Tư đầy hi vọng mà dâng trà lên, nịnh nọt nói, “Ngài xem hôm nay trời cũng sắp tối rồi, sao ngài còn vất vả chạy một chuyến tới đây, sẽ mệt người, không tốt đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây