Sau khi Viên Lạc rời đi, Tư Mã Trường Phong thở dài thật mạnh, vừa chớp mắt đã thấy khóe miệng của Mộc Huyền nhếch lên, ánh mắt nhìn thẳng xuống mặt đất, giống như đang nghẹn cười.
“Buồn cười vậy sao?” Tư Mã Trường Phong hừ lạnh.
“Bệ hạ anh minh, việc này đương nhiên không hề buồn cười.” Mộc Huyền mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim nói: “Nô tài chỉ là nhớ tới một chuyện cũ mà thôi.”
Tư Mã Trường Phong nhướng mày: “Nói thử ta nghe một chút.”
Mộc Huyền nói: “Nô tài nhớ đến, lúc bệ hạ còn là Thái tử, có quý tộc Thổ Phiên cầu kiến, va chạm với bệ hạ. Bệ hạ nổi giận, nhưng lại không bộc phát ngay lúc đó, mà chờ tới khi quý tộc Thổ Phiên đó uống rượu rời khỏi cung, mới tìm mấy thái giám… chụp túi đánh người. Lúc ấy việc này náo loạn ầm ĩ, quý tộc Thổ Phiên nằm liệt giường nửa tháng, Thái thượng hoàng vì tìm ra hung thủ, đã tốn không ít công sức.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây