“Đúng, đúng … Khụ, khụ!” Đỗ Tam Tư bị cậu làm sặc, ho đến đỏ mặt, “Đừng nói bậy, người ta nghe thấy không tốt.”
Đỗ Đán Đán đỏ mặt, duỗi tay vỗ vào lưng Đỗ Tam Tư, thấp giọng nói: “Tỷ tỷ, vừa rồi đệ nghe thấy rồi, kỳ thật tỷ không cần lo lắng, nàng ấy biến mất đối với tỷ mà nói là chuyện tốt, về sau không cần lo phải báo đáp ân tình với nàng ta nữa.”
Đỗ Tam Tư kinh ngạc, “Nhưng mà, nàng ấy rốt cuộc giúp……”
“Đó không phải là hỗ trợ,” Đỗ Đán Đán nhìn Đỗ Câu, Đỗ Quan liếc mắt một cái, lạnh lùng hừ một tiếng nói, “Căn bản nàng ta không hỗ trợ đâu, mà là cố ý kẹp chúng ta theo để tới gặp tỷ tỷ. Theo ta thấy, rõ ràng chính là uy hiếp!”
Đây…… Lời nói này tuy vô tình, nhưng dường như cũng có vài phần chính xác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây