Thái Thường Tự và Tướng Quốc Tự đã chuẩn bị xong xuôi tất cả những đồ vật để hoàn thành lễ tế trời, Lễ Bộ Thượng Thư Phạm Vân sai người cầm đá ngọc, thẻ tre, và văn thư thong dong đi sát theo. Tướng Quốc Tự trang nghiêm uy vũ, chỉ tính riêng cầu thang đi vào đã dài mười sáu thước, vẻ mặt của mọi người nghiêm túc, nay lại là Đông Chí, trước khi chiếu thư được ban hành xuống dưới, hiện trường tràn ngập một bầu không khí ngưng trọng không giải thích được.
Trong đám người, ánh mắt của một vị trung niên mặc áo nâu nặng nề nhìn đội ngũ mênh mông đi về phía Tướng Quốc Tự, và còn có rất nhiều người quyền quý mặc áo gấm quý phái kia, hơi nhe răng, xoay người biến mất.
Nếu không chú ý, sẽ không ai nhìn thấy hắn.
Nhưng Đỗ Tam Tư đi một đường đều đang chú ý tới những người có lời nói và hành động kỳ quái ở hai bên đường, vừa lúc trùng hợp nhìn thấy người này, đầu tiên nàng cũng sợ bản thân làm điều vô dụng, hơn nữa cách ăn mặc của nàng hôm nay lại giống như một con rối được bày biện trong tủ kính, chỉ có thể dùng ánh mắt chuyển động nhìn ngó xung quanh.
Lúc đầu nàng còn đang suy nghĩ bộ dạng như thế nào mới được coi như là lời nói và hành động kỳ quái, chỉ sợ bản thân không có ánh mắt sẽ không thể nhìn ra được, nhưng có một số người vừa xuất hiện đã thấy kỳ lạ, cùng với những hành động lấm la lấm lét, xấu xa khắc nghiệt, tóm lại vừa nhìn chính là không giống như người bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây