Mộ Dung Nhiên hận sắt không thành thép liếc hắn ta một cái, “Ngu xuẩn! Đó là mặt bệ hạ, ngươi không vừa mắt hắn, ai biết ngươi là nhìn không ưa hắn hay là bệ hạ?”
Tư Mã Nhạc ngẩn ra, vấn đề này, hắn ta chưa từng nghĩ tới.
“Đó vốn là hai người mà.” Tư Mã Nhạc thất thanh nói, “Cữu cữu, một khuôn mặt thôi có thể làm được gì chứ?!”
“Một khuôn mặt có thể làm được nhiều thứ!” Mộ Dung Nhiên thất vọng nói: “Ít nhất hắn làm cho bệ hạ nhớ tới chính mình lúc còn trẻ, bệ hạ mắc nợ hắn tự nhiên sẽ bận tâm đến cảm nhận của hắn. Ngươi chưa từng thấy qua bệ hạ lúc còn trẻ, tính tình Đoạn Tam Lang,cùng bệ hạ đã từng bộc lộ phong mang tương tự như thế nào đâu...”
Mộ Dung Nhiên thản nhiên thở dài nói: “Có lẽ ở trong mắt bệ hạ, hắn là một phiên bản khác của chính mình, thậm chí bệ hạ không sai người ép hắn học quy củ, thay hắn thu thập Võ Hầu quận chúa, có lẽ chính là muốn ở trên người hắn ký thác vài phần bản thân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây