“Thất điện hạ bức người quá đáng,” Chu quận chúa ỷ vào Tuyên La ở trước mặt, cố ý châm chọc nói, “Ta chẳng qua chỉ không cẩn thận chạm vào nàng ấy một chút, Thất điện hạ yêu quý nàng ta cũng dễ hiểu, nhưng không cần phải ỷ thế hiếp người, buộc ta xin lỗi chứ?”
Trong lòng Đỗ Tam Tư chùng xuống, thầm nói không ổn.
Quả nhiên, khóe miệng Đoạn Tam Lang nhếch lên, mắt phượng lạnh như băng, “Xem ra ngươi lựa chọn vế thứ hai.”
“Tam…”
Đỗ Tam Tư duỗi tay theo bản năng nhưng tốc độ của Đoạn Tam Lang hiển nhiên còn nhanh hơn cả nàng, hành động nhanh như chớp đẩy Tuyên La ra, giơ tay đột nhiên quăng xuống!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây