“Tam điện hạ bị dọa sợ liên tiếp, nô tỳ đã lén phái thái y đi xem, tuy sắc mặt tiều tụy, liên tục gặp ác mộng, nhưng cũng không có vết thương gì bên ngoài.”
Tề ma ma cúi đầu đổi một chén trà nóng cho bà ta, cẩn thận nói tiếp: “Có điều, tâm trạng của Tam điện hạ rất xấu, sáng nay có nha đầu hầu hạ không tốt, không cẩn thận bị điện hạ … chọc mù đôi mắt, việc này chỉ sợ ngự sử lại bắt tội không tha, nương nương ngài xem thế nào?”
Hoàng hậu nhìn mơ mơ màng màng, nhưng đầu óc lại rất minh mẫn, lập tức đen mặt, “Đúng là đồ ngu muội! Đã thành cái đích cho mọi người chỉ trích còn không biết kiềm chế, lại gây ra chuyện tàn nhẫn không tốt lành gì, hắn cho rằng bản thân vẫn là hoàng tử, người khác không có cách nào trị hắn phải không?! Kiểu gì cũng bị người ta xử lý!”
Thân thể Tề ma ma càng cúi thấp hơn, “Hoàng hậu dạy dỗ đúng, đáng tiếc là chuyện đã xảy ra, nghe nói Tam điện hạ cũng hoảng sợ một trận, Hoàng hậu nương nương, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ ra cách mới đúng.”
Việc đã đến nước này, tức giận cũng không có tác dụng gì, Hoàng hậu bóp chặt chăn, tay nổi hết gân xanh, căm giận mắng một câu, “Loại dơ bẩn do tiện nhân sinh ra, ở chỗ nào cũng gây tai họa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây