Đưa linh cữu về quê, đây vốn là trách nhiệm của con cái.
Nhưng Đoạn Tam Lang chỉ có thể đứng ở trên tường thành nhìn theo quan tài đi xa, người đứng đầu Lễ Bộ ở bên dưới chắp tay cúi chào, tiếp nhận các nghi thức từ phủ Nội vụ đưa tới cùng điện lễ mà hoàng đế ban cho, coi như một bằng chứng về sự hài hòa giữa quân thần và hoàng đế, điều này thực sự quá châm chọc.
Đỗ Tam Tư đã lạy sáu cái trên tường thành, ba lạy cho mình, ba lạy cho Đoạn Tam Lang, coi như thay Đoạn Tam Lang làm tròn bổn phận của con cái.
Thời tiết rất đẹp, song bốn phía quan tài treo cờ trắng cùng tiền giấy rơi đầy trời khiến quang cảnh còn lạnh hơn cả tuyết, còn có hai mươi vị Vũ lâm vệ mặc đồ tang đi theo.
Bọn họ càng ngày càng đi xa trên phố dài, sau một trận bão tuyết dữ dội và dai dẳng, cuối cùng Đoạn Cửu cũng rời khỏi kinh sư trong sự vắng lặng thưa thớt để trở về Lâm An.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây