Tư Mã Trường Phong híp mắt lại, ném cờ trắng trong tay đi, hít một hơi hương Long Tiên thanh đạm, thấm vào ruột gan.
“Đứng dậy đi, phụ tử chúng ta cũng đã lâu không dùng bữa cùng nhau.”
“Nhi thần đa tạ phụ hoàng.” Tư Mã Thanh mỉm cười, đứng dậy cũng đồng thời thuận tiện kéo Đoạn Tam Lang lên: “Còn không đứng lên, mệnh lệnh của phụ hoàng cũng không nghe phải không?”
Đoạn Tam Lang bất ngờ không kịp đề phòng, bị nâng lên đột ngột, dưới chân lảo đảo một cái, phải dựa vào Tư Mã Thanh nâng một chút mới đứng vững, trên mặt hắn lại càng thêm tối tăm.
Như thiếu niên chui vào sừng trâu, cho dù có bậc thang cho xuống cũng vì mặt mũi mà không muốn xuống, nhất định phải nghiêm mặt cúi đầu, dù sao cũng không muốn bỏ xuống tư thế cao quý quật cường kia, đặc biệt vặn vẹo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây