Đỗ Tam Tư run rẩy bả vai, mặt đỏ tai hồng cúi đầu xuống.
Xong rồi, xong rồi, xong rồi, có phải nàng lại bị mất mặt hay không? Đỗ Tam Tư khóc không ra nước mắt, nhưng nàng thấy Vương Triều nói chuyện càng ngày càng nhanh nhẹn có trật tự, trong lòng càng lo lắng.
Đỗ Tam Tư xấu hổ nhìn trộm Đoạn Tam Lang, lại thấy Đoạn Tam Lang đang chăm chú nhìn mình, sâu trong ánh mắt dường như lóe lên vẻ bất đắc dĩ.
“Bảo bối…” Tư Mã Thanh chậm rãi hỏi, “Tam nương tử mang thai rồi à?”
Đỗ Tam Tư: “?!” Ta không phải, ta không có mà! Có thể không có người mai mối vẫn lạy trời đất được, nhưng không thể nào chưa kết hôn mà đã có thai được! Nàng mới chỉ có mười lăm tuổi thôi được chưa?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây