Nhìn thấy không khí trong điện càng ngày càng đông cứng, Mộc Huyền đang do dự có nên mở miệng nhắc nhở hay không, Đoạn Tam Lang lại động.
Hắn cứng ngắc cúi đầu, sắc mặt hơi đè nén có vẻ khó hiểu, giống như một con rối gỗ, chậm chạp xoay người, ôm tay, nhưng không quỳ gối.
“Thảo dân Đoạn Tam Lang, bái kiến bệ hạ.”
Trong lòng Mộc Huyền đột nhiên rung lên, vội vàng chắp tay nói: “Bệ hạ, điện Thần Tinh đã chuẩn bị ổn thỏa, đám người Thái tử chỉ sợ cũng đã tới rồi, nô tài giờ sẽ đi gọi người chuẩn bị ngự liễn để đi được không ạ?”
Miệng lưỡi của Đỗ Tam Tư tê dại, trộm dò xét bên ngoài một cái, chỉ thấy mấy cái thái giám đang đứng ở bên cạnh ngự liễn trên đỉnh có con rồng màu tím bằng đá quý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây