“Chúng ta mới rời khỏi Lâm An chưa đến ba ngày! Ba ngày mà thôi! Đối phương đã tìm tới cửa, đây là do ngươi không cứu viện được sao? Đây rõ ràng là đằng sau có người để lộ bí mật!”
Giọng nói của hắn nghẹn ngào, hai mắt màu đỏ tươi, bắt lấy áo giáp của Hàn Kiếm. Vết thương trên bàn tay lập tức vỡ ra, máu tươi nhiễm đỏ vạt áo của Hàn Kiếm.
“Cha ta đã chết, ngươi có biết hay không? Ông ấy vốn không phải chết! Ngươi nói đây là tội của ngươi? Ngươi gánh nổi sao?!”
“Đúng là như thế, cho nên Thái Tử điện hạ mới sai thuộc hạ đến cứu viện.” Hàn Kiếm không né tránh, chỉ nhắm mắt lại.
Hắn điều chỉnh giọng nói, không mạnh miệng đối đầu với Đoạn Tam Lang, “Thất điện hạ, Thái Tử tự biết có người để lộ bí mật, ngay trong đêm phái thuộc hạ ra khỏi kinh thành. Quân đội ở Phàn Thành chính là quân dự bị, quốc gia không gặp nạn thì không được phép điều động. Thái tử tiền trảm hậu tấu, tất sẽ chịu phải sự công kích của ngự sử, tự điều động quân đội tương đương với tội mưu phản, Thái Tử cũng gánh chịu nguy hiểm cực lớn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây