Đoạn Tam Lang đứng lên, đem túi rượu giắt vào thắt lưng, nắm lấy một nắm tuyết đưa vào trong miệng, “Vệ binh đều chết hết rồi, Kỳ Quan bọn chúng sống chết không rõ, phụ thân… cũng chết rồi, ngươi nhát gan như vậy, nếu sợ chết lại liên lụy đến ta, ngươi có thể tự mình rời đi!”
Đỗ Tam Tư kinh ngạc nhìn hắn, cánh tay đột nhiên vô lực nặng trĩu buông thõng xuống, mũi đột nhiên chua xót: “... Ngươi đuổi ta đi ư?”
Đoạn Tam Lang nhắm hai mắt lại, “Ngươi đi theo ta cũng vô dụng, ta không bảo vệ được ngươi.”
Ta chẳng thể bảo vệ được bất cứ người nào cả.
“Ta không đi!” Thanh âm Đỗ Tam Tư bỗng dưng khàn khàn, trong lòng nổi lên ngọn lửa, lại có chút thương tâm, “Dựa vào cái gì ngươi bảo ta phải theo ngươi lên kinh thành ta liền phải đi, bây giờ lại muốn ta rời đi ta liền phải đi? Nơi này lớn như vậy, trên người ta lại không có gì cả, ngươi bảo ta phải đi đâu bây giờ…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây