Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Đoạn Tam Lang đột nhiên liều lĩnh, tay trái bắt lấy dây thường xuân trên vách đá, tay phải bắt lấy Đỗ Tam Tư, đu về phía đầu bên kia của vách núi.
Đỗ Tam Tư tim nhảy thót lên tận cổ, hoảng sợ mở to hai mắt, gió tuyết lạnh đến thấu xương thổi vào mặt nàng như đao cắt, trong lòng một mảnh vỡ vụn. Y phục như thanh đao chống lại gió tuyết lạnh lẽo, mạch máu tứ chi dường như bị đông cứng, Đỗ Tam Tư cảm giác bản thân như bị văng ra khỏi tàu lượn siêu tốc, cảm giác không trọng lượng khủng bố bóp chặt trái tim nàng.
Nàng không tự chủ được mà thét chói tai, nước mắt hoảng sợ trào ra.
Không biết từ khi nào, cảm giác mất trọng lượng đột nhiên buông lỏng, Đỗ Tam Tư được ôm chặt, giống như một con diều đứt dây rơi xuống mặt đất, cứ thế rơi xuống sườn núi.
Đoạn Tam Lang có chút buồn bực, hừ, hai tay vững vàng bảo vệ sau gáy nàng, qua hồi lâu, thân thể không khống chế được của hai người mới đụng vào một cái cây, cuối cùng rốt cuộc đã dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây