“A!” mặt Đỗ Tam Tư lập tức trắng bệch, trái tim suýt nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sau đó, nàng đâm nhào vào ngực Đoạn Tam Lang.
“Ta đi trước, Chu Lâm cản phía sau, ngươi ở giữa.” Đoạn Tam Lang cúi đầu, cặp mắt tràn ngập mỏi mệt cùng hận ý sâu đậm lưu lại trên người nàng một lát.
Chu Lâm buông lỏng trường đao đang nắm chặt ra, quay đầu lại nhìn mặt đất, bất chợt quét ngang trường đao trên mặt tuyết. Sóng tuyết dạt dào, hoàn toàn che lấp dấu chân của ba người bọn họ.
Gió thổi từ dưới đáy vực lên có thể coi là sự trợ lực kìm giữ hai bên cho mọi người. Khuôn mặt lạnh lẽo của Đoạn Tam Lang bị bọt tuyết trong suốt điểm xuyết như trân châu, da trắng như tuyết, dung mạo càng lộng lẫy, nhưng cũng càng lạnh băng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây