Sau khi chịu đựng qua thời điểm lạnh nhất, mặt trời vừa mọc, nhiệt độ cũng dần dần tăng lên, tay chân sau khi đi bộ hai canh giờ đều đã ấm hơn.
Trên sườn núi, ba mươi hai bóng người ngồi quây thành hai vòng tròn lớn, nuốt máu loãng với lương khô, sau khi rời khỏi sơn cốc, khói độc cũng dần dần theo hô hấp rời khỏi cơ thể. Nhưng đi bộ trong trời băng đất tuyết một thời gian dài cũng khiến cho thể lực của bọn họ bị tiêu hao quá nhiều, so với trúng độc cũng không khác biệt gì.
Đỗ Tam Tư xách mấy bình rượu đi qua đưa cho bọn hắn: “Không thể nhóm lửa, nhưng rượu này có thể sưởi ấm cơ thể, đi gấp gáp, ta chỉ mang theo bảy bình, mọi người dùng tiết kiệm một chút.”
“Đa tạ Tam nương tử.” Chu Khánh gượng cười.
Đỗ Tam Tư lắc đầu, đưa bình rượu cuối cùng cho một vị Vũ Lâm Vệ, gánh nặng trên người giảm nhẹ. Ngay sau đó từ trong tay áo lấy ra bình dược mà hòa thường Bảo Thạch đã đưa cho nàng, bình ngọc màu trắng hình vuông chỉ mới dùng một góc nhỏ, hiệu quả cũng không tệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây