Dù sao cũng là mùa đông, ngay cả khi trong xe ngựa được trải thật dày dặn, thì gió lạnh vẫn chui qua mọi khe hở, làm cho mọi người cảm thấy lạnh giá tới tận xương tủy.
Buổi tối Kỳ Quan ăn có hơi nhiều, hơi đầy bụng, trước kia cậu chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình có thể ăn tới mức no căng như vậy.
“Đán Đán, Đán Đán? Ngươi dậy đi, ta đau bụng, ngươi cùng ta đi nhà xí được không?”
Chu Đán Đán không muốn rời khỏi ổ chăn, duỗi chân đạp Vương Câu bên cạnh: “Cẩu Tử, ngươi cùng lão đại đi qua đi, bên ngoài lạnh muốn chết, ta cũng không muốn di chuyển.”
“Hừ, đi hai bước có thể chết cóng ngươi hả?” Kỳ Quan kéo chăn ra, hai chân Chu Đán Đán đang khép lại liền bị lộ ra, ngay lập tức lạnh đến run rẩy, thân thể càng co chặt lại nhanh hơn: “Ta không đi, bên ngoài tối đến không thấy rõ đường, ta không muốn động đậy đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây