“… Điện hạ!” Đoạn Cửu thất vọng mà nhìn hắn, trầm giọng thở dài: “Lúc trước ngài còn cố tình không ngồi chung xe ngựa với hạ quan, còn không phải là muốn nhắc nhở hạ quan rằng thân phận giữa ngươi và ta khác biệt sao?”
Đoạn Tam Lang tối sầm mặt: “Con không có! Con chỉ sợ cha xúc cảnh sinh tình, con… Con không có ý đó!”
“Không sao cả, nếu người thật sự nghe lời ta nói, sau này phải ngoan ngoãn nhớ kỹ, người chỉ có một cha, là Hoàng đế cửu tiêu vô cực cung! Ta không có đứa con trai như người, chưa từng có!”
Đoạn Cửu phất tay áo, cất bước đi nhanh chóng, lạnh nhạt quyết tuyệt.
Đoạn Tam Lang theo bản năng duỗi tay nhưng chỉ chạm được cổ áo của ông, Đoạn Cửu lách người tránh đi, giống như tránh ôn dịch hay u ác tính vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây