Sáng sớm, Vũ Lâm Vệ nhổ trại, tinh thần phấn chấn lên ngựa.
Con đường thênh thang chạy dài một đường, tuyết trắng nhuộm núi xanh, như đội lên chiếc mũ màu trắng cho dãi núi non trùng điệp, trên sườn núi còn có dải cây xanh chằng chịt loạn xạ, nhìn kỹ dường như còn có thể thấy những mảng lớn cây khô cằn yếu dần trên đó....
Tóm lại phong cảnh cực kỳ xuất sắc, có cảm giác rực rỡ muôn màu đến vạn phần.
“Phù.”
Đỗ Tam Tư xoa xoa đôi bàn tay, thấy sắc trời vẫn chưa tối bèn kéo màn xe ra hai bên, để gió lùa vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây