Lạc Xảo Linh ngẩn người, đối mặt với ánh mắt bình tĩnh của Đỗ Tam Tư, nàng ta không xác định người này có phải cố ý làm nàng ta khó xử hay không.
“Đúng, đúng là như thế,” Ngón tay thon thả, trắng nõn của Lạc Xảo Linh nhẹ vuốt tóc mai, tư thái dịu dàng, dáng vẻ cực kỳ lo lắng, “Chúng ta tra xét rất lâu mới biết được hướng đi của a tỷ.”
Đỗ Tam Tư nhếch khóe miệng lên, không biết vì sao, tính cách nàng nhút nhát, nhưng đối mặt với người như Lạc Xảo Linh, có lẽ là dựa vào cảm quan của nguyên tác nên không hiểu sao khi vừa nhìn thấy Lạc Xảo Linh, nàng đã chán ghét rồi.
“Nếu đã vậy, các ngươi nói muốn nhanh chóng nhìn thấy tỷ ấy, có phải là muốn xác định tỷ ấy bình an chăng?” Giọng nói của nàng càng mềm mại dịu dàng.
Đoạn Tam Lang như suy tư gì đó, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Đỗ Tam Tư.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây