“Nói nhảm! Đương nhiên là vì rượu của ngươi!”
Đỗ Tam Tư: “......” Không biết vì sao nàng lại có chút thất vọng.
Nàng còn cho rằng nhân vật của mình bộc phát có thể cảm hóa nhân vật phản diện thành người tốt, Đỗ Tam Tư chột dạ rũ mi mắt, tầm mắt vừa vặn dừng lại ở những ngón tay hồng hào của Đoạn Tam Lang, trong lòng một mảnh mềm nhũn.
“Nếu không phải nhìn trúng tài ủ rượu của ngươi, bổn thiếu gia cần gì phải lãng phí thời gian như vậy!” Đoạn Tam Lang vẻ mặt kiêu căng, “Đến kinh thành, bổn thiếu gia còn phải tìm người ủ rượu mới, thật phiền toái!”
Đoạn Cửu ở phía dưới hành lang nghe đến mức giật giật mí mắt, tức giận than thở với Chu Khánh, “Ngươi xem xem! Đứa nhỏ này chẳng có chút khí chất nào của hoàng tử cả! Nói thêm hai câu nữa nàng dâu cũng giận đến mức đuổi nó đi mất!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây