“Ai nói đệ ấy muốn giết hại tam đệ?” Đổng Thanh âm u nặng nề nhìn về phía hộ vệ, chậm rãi phun ra một câu: “Huynh đệ chúng ta đùa giỡn với nhau, đến phiên ngươi đến nói chuyện sao?”
Sắc mặt hộ vệ tái xanh, đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống đất run lên, vừa không cam lòng mà nói: “Thái tử điện hạ, thân phận của người này ti tiện, sao có thể xưng huynh gọi đệ với thái tử điện hạ chứ? Hơn nữa, hắn đang đánh hoàng tử đấy, nếu như chuyện này truyền đến kinh thành, chỉ sợ... Chỉ sợ bệ hạ sẽ tức giận.”
Hộ vệ bị Đoạn Tam Lang nhắm vào mấy bận, hoàn toàn không có ý định cho hắn cơ hội trở mình, thế mà bắt đầu dùng Hoàng đế để uy hiếp Thái tử rồi.
Đổng Thanh cười khẩy: “Xem ra, quả thật là thủ hạ của tam đệ bị dạy bảo thiếu sót rồi, lại dám nói chuyện với cô như thế này sao, Hàn Kiếm!”
Hàn Kiếm ngầm hiểu trong lòng, tiếng kiếm chói tai, xoẹt một tiếng cắt đứt tóc của tên hộ vệ kia: “Cẩu nô tài, ỷ được Tam điện hạ sủng ái, ngươi thật sự cho rằng mình là nhân vật lớn đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây