“Không cắt!”
Đoạn Tam Lang tối sầm mặt lại, vứt kéo “Loảng xoảng” một tiếng xuống bàn, khiến người đang đứng đối diện dựng thẳng lưng lên, run lập cập.
Đôi mắt Đỗ Tam Tư mở to, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, nghi hoặc và sợ hãi.
Đoạn Tam Lang thầm nguýt một cái, khoanh tay lạnh lùng liếc con chó Tiểu Bạch đang ngồi xổm bên tay trái của nàng. Quả đúng là chủ nào tớ nấy, con vật nhỏ này thế mà cũng ngồi nghiêm chỉnh trợn tròn mắt nhìn hắn giống như nhìn một kẻ xấu xa vậy.
“……” Đoạn Tam Lang đập mạnh vào cái bàn, chỉ vào Tiểu Bạch gào lên, “Nhìn cái gì mà nhìn? Còn nhìn nữa thì bổn thiếu gia khoét mắt ngươi ra đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây