Dù sao bây giờ cũng không có việc gì, Đỗ Tam Tư lấy từ trong ngăn kéo một mảnh vải bọc lấy một cái bút than, cái bút này là chính tay nàng mài ra trong lúc rảnh rỗi, đưa đến trong tay Đoạn Tam Lang.
“Nha nội thông minh như vậy, ta sẽ chờ ngươi nghe một lần là biết.”
Đoạn Tam Lang không biết có ý gì mà liếc nàng một cái, Đỗ Tam Tư kỳ quái mà nhìn lại. Đoạn Tam Lang lại không nói gì nữa, cúi đầu bắt đầu học từ số một hai ba bốn năm.
Sau đó Đỗ Tam Tư liền phát hiện, người này… thật sự chỉ cần nhìn một lần liền nhớ kỹ!
“Ta đã nói là có gì khó khăn đâu.” Đoạn Tam Lang cười nhạo, “Cũng chỉ có vậy mà thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây