Đoạn Tam Lang khẽ nhíu mày lại, ánh mắt nặng nề dừng lại trên đôi tay kia, hắn hiện tại mới phát hiện, Đỗ Tam Tư lấy hai ngón tay cầm quạt hương bồ, nhất định là bởi vì vết thương rất đau, không những thế ngày hôm qua, nàng còn cầm bút than cả một ngày.
Trong lòng hắn thấy thật buồn phiền, ánh mắt trừng một lúc thật lâu sau mới nói: “Ngươi đi ra ngoài.”
“Ừ?” Đỗ Tam Tư sửng sốt, “Thực sự đã xảy ra chuyện?”
Đoạn Tam Lang đoạt lấy quạt hương bồ, trừng mắt với nàng nói: “Thuốc của bổn thiếu gia, bổn thiếu gia đương nhiên phải tự mình sắc, ngươi là một người chỉ biết ủ rượu thì lăn lộn cái gì? Đi ra ngoài!”
Nói xong hắn liền đuổi người ra ngoài, cũng giống đêm qua đuổi người ra khỏi phòng chứa đồ như vậy, hành động sạch sẽ mà dứt khoát, Đỗ Tam Tư còn đang mơ hồ, người cũng đã đứng ở sảnh ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây