Đẹp thì đẹp thật, nhưng sắc đẹp cỡ này, nàng chỉ sợ là vô phúc hưởng thụ.
Đỗ Tam Tư cứng cổ, tầm mắt lén lén di chuyển xuống dưới, chậm rãi rơi vào vạt áo thiếu niên đang mở rộng. Đột nhiên chột dạ liếc sang một bên, trong lòng như có chú nai nhỏ nhảy nhót tưng bừng.
“Cái kia, không phải ngươi nói, sẽ không… sẽ không qua đêm tại đây sao?”
Đoạn Tam Lang nhướng mày, tiến lên một bước, “Ta nói khi nào!”
“Ngươi chính là đã từng nói qua rồi,” Đỗ Tam Tư lùi về phía sau một bước, “Ngươi từng nói, nói.... phòng chứa đồ là để chứa đồ, đây không phải là ngươi không muốn ở hay sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây