Hàn Kiếm lại nói: “Thái tử điện hạ, ngài… là thuộc hạ nhất thời. Thuộc hạ cảm thấy, ngài là Thái tử, kỳ thật căn bản không cần suy nghĩ nhiều như vậy! Hơn nữa ngài động thủ, còn có thể khống chế hắn trong tay, giúp ngài đối phó Tam điện hạ, chuyện tốt như vậy, cớ sao lại không làm?”
Đổng Thanh: “........”
Hắn là Thái tử, là phương hướng của triều thần, kỳ thật chỉ cần hắn nguyện ý, có thể mạnh mẽ dẫn người rời đi, nắm giữ Đoạn Cửu trong lòng bàn tay, khiến cho ông vì mình mà dốc hết sức lực, nhưng mà, nhưng mà...
Như vậy thực sự có ổn không?
Đổng Thanh rũ mắt, tầm mắt nhu hòa lướt qua bình rượu trên bàn, ngón tay chậm rãi buông xuống, có chút do dự, “Tam Lang tính tình quật cường, cũng không thích hợp ở kinh sư, nếu dẫn hắn đi, chỉ sợ tương lai sẽ trở mặt thành thù... Hắn sẽ cảm thất vọng về ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây