Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà

Chương 92:

Chương Trước Chương Tiếp

Từ sau khi Mộc Thần đi, Mễ Hòa cảm thấy cuộc sống như thiếu đi hơn nửa. Ban đầu làm việc gì cũng có Mộc Thần làm cùng, không cảm thấy cô đơn. Khi Mộc Thần vừa đi, cô bỗng cảm thấy rất trống vắng.

Mễ Hòa tự nói với mình rằng cô phải thích ứng, ở nơi năm thứ ba trăm của lịch thiên văn này tuổi thọ của loài người đã trở nên dài như vậy rồi, hợp tan là chuyện thường tình, không có ai lại ở bên cạnh ai mãi mãi.

Tuy nói phải phấn chấn lại nhưng cô vẫn ủ rũ hơn trước đây rất nhiều, ngay cả khi Doro chủ động nói cho cô mượn tấm áp phích ba chiều Maxey ôm, Mễ Hòa vẫn không vui lên được.

Sau đó Mễ Hòa nghe ca khúc của Maxey, nhất là bài hát đã khiến cô khóc ở buổi biểu diễn. Khi đó Maxey hát bằng tiếng nói của quê hương anh ấy, dịch sang ngôn ngữ Đế Quốc có nghĩa là “Người quê hương”, nội dung lời bài hát là nỗi nhớ bạn bè và người thân ở quê hương sau khi rời khỏi quê nhà, chờ mong đến ngày nào đó gặp lại.

Mễ Hòa nghe đi nghe lại mấy lần, rồi len lén khóc một trận.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 13%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)