Mễ Hoà ăn một miếng, cảm động đến mức rất muốn khóc, đã rất lâu rồi cô không được ăn món lẩu ngon như vậy.
Mộc Thần cũng đang cúi đầu ăn liên tục, dùng hành động để nói lên sự yêu thích của cậu ta với món ăn này.
Trung tá Dương về nhà lúc khuya cũng được hưởng thụ món ăn này, anh ấy ăn đến mức mặt đỏ lừ lừ, khen ngợi: “Mật Đường nhà ta thật có thiên phú, không chỉ học giỏi mà năng lực làm việc cũng vô cùng tốt, cha rất tự hào về con.“
Mễ Hoà cảm thấy: Trung tá Dương là người cha tốt nhất trên thế giới. Từ nhỏ đến lớn bên cạnh cô luôn có con nhà người ta xuất sắc như Mộc Thần để so sánh, cô không bằng người ta ở tất cả mọi mặt nhưng vẫn được cha khen giỏi, tuy rằng hơi ngượng ngùng nhưng vẫn làm cô rất vui vẻ.
Hình như cho dù cô một tuổi hay cô mười bốn tuổi, cha vẫn mãi cưng chiều cô như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây