Bởi vì có Luke nên Hannah cảm thấy yên tâm hơn nhiều về Mễ Hòa, ngài Collins cũng đến tiễn họ, chú ấy căn dặn Luke vài câu. Nhưng khi mới nói vài câu thì Luke lập tức mất kiên nhẫn xua tay: “Được rồi, được rồi, chú đừng nói nữa, chỉ cần cháu không tùy tiện đánh người sau khi đến trường là được rồi.”
Cậu ấy lẩm bẩm: “Chỉ cần những người đó đừng quấn lấy cháu khi thấy cháu là được, cháu ghét nhất những kẻ vớ vẩn đó.”
Mễ Hòa thầm nghĩ, với khuôn mặt luôn khiến người ta cảm thấy vừa mắt khi làm ra bất kỳ biểu cảm nào của anh Luke, thì rất khó mà có thể không dẫn dụ đàn ong bướm được. Ngay cả cô, khi lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy, cô cũng ngây người một lúc lâu, huống hồ là những sinh viên trường quân đội trẻ tuổi bốc đồng đó.
Ngài Collins nói: “Tóm lại, cháu không được vô cớ đánh người, và phải kiểm soát sức mạnh, bởi vì ở đó toàn là người bình thường.”
Khi nghe thấy lời này, Mễ Hòa nhớ rằng trường Đại học quân đội Alex không phải là trường đại học bậc nhất mà hầu như chỉ có những học sinh hàng người định hướng hàng đầu mới có thể thi đậu vào sao? Nơi đó là cái nôi của các tướng lĩnh cấp cao ở Đế Quốc, đó là một trường đại học trên đỉnh kim tự tháp mà người bình thường khó có thể với tới, vậy tại sao lại có loài người bình thường chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây