Sau khi đưa hết hai miếng Huyễn Lân cho bọn họ xong, Tiếu Tiếu vội vàng rời đi, mọi người cùng nhau đưa tiễn anh ấy, Tiếu Tiếu còn nói: “Hy vọng lần sau mọi người sẽ đến tinh cầu Mulai nữa, nhớ phải về tìm tôi chơi đó nhé.”
Đối mặt với một người cá ngây thơ và nhiệt tình như Tiếu Tiếu, Mễ Hòa vô cùng biết ơn, cô nắm lấy vây cá của anh ấy, tuy vây cá trơn trượt mát lạnh nhưng Mễ Hòa lại cảm thấy trái tim của anh ấy nhất định sẽ rất ấm áp. Ngay cả một thứ quý giá như Huyễn Lân mà anh ấy cũng sẵn lòng cho bọn họ, cô cảm thấy mình thật sự không có gì để báo đáp cho anh ấy cả.
Khi Tiếu Tiếu chuẩn bị đi, Mễ Hòa lại ôm anh ấy một lần nữa, Tiếu Tiếu cũng dùng vây cá ôm lại Mễ Hòa, thân thể to lớn của anh ấy gần như có thể bao trọn lấy cô: “Tạm biệt nhé những người bạn của tôi. Hy vọng khi chúng ta gặp lại thì mọi người đều còn sống thật khỏe mạnh, đừng như người bạn trưởng lão của tôi nhé, rõ ràng chỉ mới mười mấy năm không gặp thôi mà ông ấy đã đột ngột qua đời mất rồi.”
Freddy nói: “Ngư Vương Bệ hạ, hy vọng tinh cầu Mulai sẽ ngày càng phồn vinh dưới sự dẫn dắt của anh.”
Tiếu Tiếu nói: “Người Mulai bọn tôi chỉ cần có thể được chơi đùa trong biển mỗi ngày là đã thỏa mãn lắm rồi. Có điều tôi sẽ cố hết sức mình để giúp tinh cầu này ngày càng tốt đẹp hơn.” Tiếu Tiếu vẫy vẫy vây cá với mọi người sau đó xoay người nhảy vào trong biển rộng màu xanh lục. Anh ấy trồi lên mặt nước nhìn đám Mễ Hòa lần cuối, sau đó lại lặn xuống hất đuôi lên xem như lời chào tạm biệt cuối cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây