Mễ Hòa khó có thể tưởng tượng ra nếu có một ngày nào đó cô mất đi Doro. Ông ấy vẫn luôn ở bên cạnh cô, uy nghiêm hơn cha, nghiêm khắc hơn mẹ. Ông ấy không có quan hệ huyết thống với cô, nhưng lại giống như cha, như mẹ, như ông ngoại cô vậy. Ông ấy là chỗ dựa lớn nhất của cô, giúp đỡ cô rất nhiều.
Lúc cô bị thương sẽ muốn ôm ông ấy khóc lóc; lúc cô thất tình ông ấy sẽ đưa cho cô một lọ chất gây ảo giác vị thất tình; lúc cô bất an lo sợ cũng sẽ nhớ tới ông ấy, ông ấy sẽ buông hết tất cả tới giúp đỡ cô; lúc cô vui vẻ, cũng sẽ muốn thông báo, chia sẻ niềm vui đó với ông ấy.
Tuy rằng Doro không sinh ra cô, nhưng ông ấy còn thân thiết với cô hơn cả ruột thịt.
Lúc còn nhỏ, khi cô sa sút tinh thần không muốn học chương trình học của người định hướng, cũng là Doro khiến cô tỉnh ra; lúc cô khua chiêng gõ trống học tập, là Doro ở bên cạnh làm bạn với cô, cho dù cô có học tới hơn nửa đêm thì ông ấy cũng sẽ cùng cô thức tới nửa đêm.
Thậm chí khi cô lên đại học, học ở Đại học liên minh các hành tinh, ông ấy cũng không yên tâm, cố tình tới đó dạy học, thực chất là để làm bạn với cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây