Đến khi húp cả nước canh thì ông ấy nói với Mễ Hòa: “Thêm một tô nữa.”
Khi Mễ Hòa bắt đầu làm tô thứ hai cho ông ấy thì ông ấy nói: “Cô bé à, món mì do cháu nấu rất ngon, thực sự khiến chú nhớ đến hương vị của năm trăm năm trước.” Ông ấy lấy khăn tay ra lau nước mắt.
Sau đó nói tiếp: “Chú thật thất lễ, khiến mọi người chê cười rồi.”
“Mọi người chắc chắn rất tò mò, tại sao chú lại khóc đến vậy khi ăn một bát mì đúng không?”
Ông ấy chỉ vào bản thân mình: “Có phải mọi người cũng rất tò mò tại sao chú không có lông tóc? Bởi vì chú là người đông lạnh được rã đông.” Giấc ngủ đông lạnh trong thời gian dài khiến ông ấy rụng hết lông tóc và làn da cũng trở nên rất nhợt nhạt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây