Bởi vì Dương Âm tóc trắng bạc mắt xanh lam trước mặt họ hiển nhiên không phải là thiếu niên bình dị tóc đen mắt đen của ngày thường.
Khuôn mặt của cậu ấy trở nên đẹp đẽ hơn, thậm chí có thể nói là hoàn mỹ không chút tì vết, nếu không phải vết sưng đỏ do bị đánh ban nãy phá hỏng thì hiện giờ mọi người trong cabin chắc đã quên thở luôn rồi.
Dương Âm nhìn mái tóc màu trắng bạc của mình, sau đó nhìn mọi người, cuối cùng đứng lên.
Lúc này, không còn ai muốn đè Dương Âm lại, cũng không có ai muốn đánh cậu ấy nữa, cậu ấy đi tới nhặt chiếc áo bị xé ra ban nãy khoác lên người.
Dương Âm cất giọng nói mềm mại réo rắt của mình lên: “Như mọi người đã thấy, tôi là Maxey Milianweichs.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây