Cảm giác bớt được yêu thương này, khi cô càng lớn thì càng nghiêm trọng hơn, địa vị trong nhà cũng rơi xuống thẳng tắp. Có điều cô biết cuộc sống của cha không đơn độc nhàm chán thì thấy yên tâm hơn, cũng vui vẻ thay cho cha mình.
Buổi tối lúc cả nhà cùng nhau ăn tối, cô còn hỏi ông ấy: “Cha, người mà mỗi tối cha đều chúc ngủ ngon là ai thế?”
Trung tá Dương hơi ngượng ngùng, có điều mặt ông ấy khá đen nên nhìn không nhìn ra được. Ông ấy lấp lửng nói: “Đó là, à, một người dì cha quen biết thôi.”
Mễ Hòa nghĩ tới sự nghiệp xem mắt đầy khí thế của cha mình, ông ấy lại một lần nữa có người yêu thương cũng là chuyện tốt.
Cuộc sống ở nhà rất thoải mái, nhưng thời gian trôi qua cũng rất nhanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây