Lúc Mễ Hòa ở trạm không gian sao Thổ, Trung tá Dương còn chưa cẩn thận quan sát, nhưng khi về nhà, sau khi ông ấy tỉ mỉ quan sát một chút, ông ấy phát hiện hình như Mật Đường đáng yêu của ông ấy có chút thay đổi. Trong lòng Trung tá Dương hơi chua, ông ấy nói: “Mới nửa năm không gặp mà cha cảm thấy Mật Đường nhà mình đã từ một cô bé biến thành một người phụ nữ rồi.”
Người làm cha như ông ấy vẫn có chút không thích nghi được với sự thay đổi này…
Mễ Hòa nhớ lại hậu quả của bài tập thực hành kia, tới bây giờ cô vẫn chưa quay về lại được cỡ ngực cúp C. Cô sao có thể nói với cha là bởi vì con gái cha tính toán ngu ngốc nên dẫn tới vòng ngực vẫn luôn không… Quay về như cũ được?
Có điều, rất nhanh Trung tá Dương đã quăng chuyện này ra sau đầu. Khi chim Diệu Âm xuất hiện trong tầm mắt của Trung tá Dương, ông ấy vừa nhìn thấy nó thì giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn: “Diệu Diệu, là ông ngoại đây, có còn nhớ ông ngoại không?”
Chim Diệu Âm nghiêng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, kêu ra hai tiếng “Cô pi cô pi”. Trung tá Dương coi như là chim Diệu Âm vẫn còn nhớ ông ấy vì thế mới biểu đạt sự vui mừng khi gặp lại. Thân hình như con gấu của Trung tá Dương ôm lấy chim Diệu Âm, dịu dàng nói chuyện với nó: “Ông ngoại đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho cháu, ngày hôm qua còn bắt thịt sâu thật ngon cho cháu đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây