Luke là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ đã hơn hẳn những đứa bé cùng tuổi trên mọi mặt. Cậu ấy không biết việc cố gắng mà không làm được là như thế nào, cái không học được là như thế nào. Cậu ấy quen biết Mễ Hòa, cho dù là người thường hay là người định hướng, cậu ấy chỉ cảm thấy em Tiểu Mễ rất tốt, dễ tính, tỉ mỉ, lại còn biết làm đồ ăn ngon cho cậu ấy ăn. Tốt hơn người em gái họ Collins là người định hướng của cậu ấy nhiều.
Luke vỗ ngực, nói: “Người thường người định hướng gì chứ, anh đây nuôi em cả đời, em không cần nghĩ đến mấy thứ lung tung đó! Không nhất thiết phải kết hôn với ai, dù là nam hay nữ, thích thì yêu thôi, không thích thì bỏ. Muốn có con thì xin quốc gia một đứa, nếu em muốn xin của người quyên tặng là người định hướng thì nói với anh, anh bảo đảm sẽ đưa của người quyên tặng ưu tú nhất toàn Đế Quốc cho em, bảo đảm con của em thông minh, khỏe mạnh.”
Cậu ấy xoa đầu Mễ Hòa, ít khi nhẹ nhàng được như vậy. Trái tim Mễ Hòa bỗng được Luke sưởi ấm, cô cảm thấy tuy rằng bình thường anh Luke không đáng tin cậy, nhưng đối xử với cô rất tốt.
Mễ Hòa nghe tương lai anh Luke miêu tả, hình như là cũng khá tốt.
“Dạ, em không cần người khác nuôi em, em có thể làm đồ ăn ngon cho mọi người để tự nuôi mình. Sau đó yêu đương, không thích thì chia tay, muốn có con thì xin một đứa...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây