Mễ Hòa lại một lần nữa cảm nhận sâu sắc được rằng, sau năm trăm năm, trong thế giới loài người, người định hướng và con người bình thường có sự chênh lệch vô cùng lớn.
Hannah còn âm thầm hỏi riêng Ngài Collins, có thể lợi dụng chức vụ để lấy cho Mễ Hòa một tấm thiệp mời hay không, cho dù chỉ tới xem một chút thôi cũng được.
Ngài Collins nói: “Em yêu, em biết thời gian đó là gì mà đúng không, cũng biết ý nghĩa của vũ hội sau lễ thành nhân có ý nghĩa gì cơ mà. Mễ Hòa là một đứa trẻ tốt, chúng ta đều rất thương con bé, nhưng những cô gái có thể tham dự vũ hội của Hoàng tử ngày hôm đó có ai là không có xuất thân tốt, có ai không phải là cô gái người định hướng vô cùng ưu tú chứ.”
Đương nhiên Hannah biết, nhưng cô ấy không muốn khiến nụ cười của Mễ Hòa có sự tiếc nuối nào.
Ngài Collins lại nói: “Đế Quốc này tuy rằng có vẻ hòa bình, nhưng chung quy vẫn có sự chênh lệch lớn giữa người định hướng và người bình thường. Khi Mễ Hòa còn nhỏ, chúng ta không thể nói thẳng con cho bé biết điều này, nhưng con bé đã lớn, cần phải thích ứng với việc thân phận con người không giống nhau sẽ có cuộc sống không giống nhau. Nếu chúng ta cưỡng ép không để con bé thích ứng cuộc sống đúng với thân phận của mình, tương lai khi con bé dựa vào bản thân nhưng vẫn không có được thứ mình muốn, sẽ khiến con bé càng có cảm giác chênh lệch lớn hơn nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây