Không bao lâu sau khi ra khỏi hội trường lễ trao giải, Doro tỏ vẻ bản thân có thể tự đi được, Mễ Hòa thả ông ấy xuống, Doro tự mình sửa sang lại một chút vạt áo vốn chẳng hề loạn chút nào. Sau đó, một tay ông ấy cầm cái cúp nhỏ của mình, một tay khác để đằng sau lưng, chậm rãi đi về phía trước.
Bỗng nhiên Doro dừng lại, sau đó nói với Mễ Hòa: “Cháu phản ứng rất nhanh.”
Mễ Hòa nhe răng cười: “Không uổng công theo bác học nhiều năm như thế, tiếng Alex của cháu coi như lưu loát đúng không?”
Cái đầu hình trứng của Doro lắc lắc, bình luận một chút: “Vẫn ổn, coi như có chút tiến bộ.”
Mễ Hòa cười ha hả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây