Hannah nhìn Mễ Hòa như vậy, bỗng có cảm giác tự hào. Tuy Mễ Hòa là đứa con được sinh ra do cô ấy quyên tặng trứng, thậm chí không có bất kỳ quan hệ gì về mặt pháp luật Đế Quốc với cô ấy. Nhưng Hannah cảm thấy tình cảm và tâm tư, sức lực cô dành ra cho Mễ Hòa không có đứa bé nào có thể thay thế được.
Lúc này Mễ Hòa đang ôm chặt lấy cô ấy, Hannah nghe thấy Mễ Hòa vui vẻ nói: “Mẹ, con rất nhớ mẹ!”
Khóe môi Hannah nhếch lên, mỉm cười, khó được khi lộ tình cảm ra ngoài: “Mẹ cũng rất nhớ con.”
Mễ Hòa ôm lấy Hannah, cọ cọ vào cô ấy, giống như khi cô rời đi cố gắng làm nũng với Trung tá Dương vậy. Cô hôn Hannah chụt một cái, cười hì hì nói: “Nếu mẹ không bảo con mang nhiều vở bài tập thì càng tốt hơn.”
Trước khi Mễ Hòa tới, Hannah đã dặn đi dặn lại cô phải mang sách và vở bài tập đến. Bởi vì Mễ Hòa sắp lên lớp mười rồi, Hannah phải phụ đạo cho cô thật tốt. Tuy rằng Mễ Hòa rất buồn rầu, nhưng vẫn nghe lời Hannah cầm một đống vở bài tập đi theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây