Trở triều Đại Ngụy, tôn sư trọng đạo, thầy như cha, tuy thầy không phải cha mẹ nhưng có thể sánh với cha mẹ. Trước giờ cô chỉ bái lạy một sư phụ, chính là sư phụ đã dạy cô nấu ăn. Cho dù là sau khi thành thạo nghề, gặp người có kỹ thuật xắt rau củ còn xuất sắc hơn cả thầy cô, nhưng cô cũng chưa từng nghĩ đến việc nhận người đó làm thầy. Không giống như Kỷ Tử Hoài, chỉ vì một nữ ăn ngon mà nảy sinh suy nghĩ bái làm thầy.
Nhưng cô có thể hiểu được cách dùng tiền giải quyết của Kỷ Tử Hoài, bởi vì cô cũng đã bỏ ra một trăm lượng vàng để mua lại công thức ướp dưa từ một thương nhân du ngoạn.
“Thật sự không được sao?”
Bạch Nhất Nặc lắc đầu một cách kiên định: “Không được.”
Mặc dù Kỷ Tử Hoài đã đưa ra một mức giá rất cao, đối với cô hiện tại mà nói thì cái này cũng khá cám dỗ. Nhưng thu nhận học trò không phải một chuyện đơn giản “Một ngày làm thầy suốt đời là cha”. Hơn nữa, cô vẫn chưa hiểu gì về Kỷ Tử Hoài, nên cô hoàn toàn không thể thu nhận anh ấy làm học trò. Đối với một chuyện hệ trọng như vậy, thái độ của cô cũng sẽ không thay đổi chỉ bởi vì tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây