“Khoa trương như thế sao?” Phương Khôn có chút cạn lời: “Cậu thế nào mà tới đây liền thay đổi thành bộ dạng này, lảm nha lảm nhảm.”
Đồng nghiệp trả lời: “Cậu ăn xong đồ ăn của tiệm cô ấy, thì sẽ biết vì sao tôi trở thành bộ dạng này.”
Sau khi đồng nghiệp nói xong lại khẽ meo meo hạ giọng xuống: “Cậu vừa nói như thế, tôi cảm thấy làm thượng đế cũng không tệ, hy vọng bà chủ nhìn ra được tôi là thượng đế, bán nhiều hơn một phần bánh đậu xanh cho vị thượng đế này.”
Khi đó Phương Khôn mắt trợn trắng tỏ vẻ vô cùng khinh thường, nhưng ăn qua món phở gà, anh ấy nhịn không được biểu thị: thật là thơm!
Lúc Kỷ Tử Hoài đi vào tiệm cơm Bạch Ký đã là buổi chiều, mùa nắng nóng ở Hải Thị như cái lồng hấp, hai giờ chiều là thời điểm nóng nhất trong ngày, trong không khí ngập tràn những đợt sóng nhiệt nóng bỏng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây