Lúc ban đêm, cô cố ý không ngủ, chuẩn bị tóm kẻ này.
Đồng hồ đã chạy nhiều giờ, người kia vẫn chưa tới. Bạch Nhất Nặc không chịu nổi cơn buồn ngủ, ý thức dần dần mờ nhạt.
Đúng lúc này, tay nắm cửa phòng bệnh đột nhiên chuyển động. Cửa phòng mở ra, một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Người kia không làm hại cô, đi thẳng tới ghế bên cạnh, lặng lẽ ngồi xuống. Ngoài phòng có tuyết lớn to như lông ngỗng, bởi vì anh ấy đến nên trong không khí thoảng mùi tuyết mùa đông lạnh thấu xương.
Tóm được anh ấy rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây