Samoyed đã không còn ở trên tay Quý Dư Trì mà ở trong lòng Tô Mạt Mạt.
Tô Mạt Mạt vừa vuốt lông Samoyed vừa cảm động nói: “Tiểu Tát ơi Tiểu Tát, tuy là lực chiến đấu của mày chỉ có năm, cũng không tạo thành sát thương cho kẻ địch, nhưng bọn tao đã nhìn thấy lòng dũng cảm của mày rồi.”
Samoyed vùi ở trong lòng Tô Mạt Mạt. Nội tâm của nó vẫn rất sợ con chó lớn bên ngoài sân, lỗ tai tiu nghỉu xuống, hơi co rúm lại.
Sau khi cảm nhận được sự an ủi của Tô Mạt Mạt, trong lòng nó có chút đắc ý, bỏ dáng vẻ có rúm lại lúc trước đi, trở nên cực kì ra vẻ, kêu ẳng ẳng hai tiếng, vẫy đuôi vui sướng.
Tô Mạt Mạt không nhịn được mà nói: “Bà chủ, bây giờ em cảm thấy Samoyed trưởng thành cũng có thể xem là một chuyện tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây