Điều khiến ông cụ Tô không ngờ tới chính là, chuyện tốt như vậy, vậy mà Thẩm Vân Khởi lại còn không đồng ý, vừa thấy thế, ông ấy lập tức lấy điện thoại di động ra quét mã QR trên tường, sau đó thanh toán tiền: “Tôi là thấy bọn họ không vừa mắt nên mới đi bình luận, cháu không cần phải cảm ơn. Tôi không thiếu tiền, không cần phải đưa cho tôi miễn phí, nếu không tôi sẽ thấy xấu hổ khi ăn nó đấy.”
Thế là Bạch Nhất Nặc không còn xoắn xuýt về chuyện tiền bạc nữa, đem thang bao đã làm sẵn ra: “Đây là sản phẩm mới sắp tới sẽ được đưa lên cửa tiệm. Ông ăn thử một miếng xem mùi vị như thế nào đi.”
Những chiếc bánh bao được hấp vừa chín, nóng hổi và tỏa mùi thơm mê người.
Mặc dù trong lồng nhỏ chỉ hấp một cái bánh bao, nhưng cái thang bao này lại cực kỳ lớn, to bằng lòng bàn tay và lấp gần đầy chỗ trống trong lồng. Vỏ mỏng đến trong suốt, nhìn óng ánh sáng long lanh, thậm chí còn có thể nhìn thấy nước súp màu nâu ở bên trong qua lớp vỏ bên ngoài.
Thẩm Vân Khởi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thang bao lớn đến vậy, thang bao lớn hơn so với bánh bao nhân thịt thường mua, càng đừng nói so sánh với tiểu long bao. Ông ấy cảm thấy mấy chiếc tiểu long bao mà ông ấy đã ăn trước đây chẳng là gì so với cái này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây