Tiểu Tiểu Trà: “Anh Tửu, chương trình lần sau anh hãy làm về tiệm cơm này đi, đem tất cả đồ ăn trong tiệm này ăn sạch, để chủ tiệm biết thế nào là xã hội hiểm ác.”
Tô Nhị Tam Tứ: “Không đến mức đó đâu, không đến mức đó đâu, mọi người còn quá ngây thơ rồi, giá cả của dịch vụ ăn uống thấp thì sẽ có nhiều người biết đến sao? Nếu không tính đến việc trả tiền thuê mặt bằng thì chi phí sẽ rất thấp, sao có thể không kiếm ra tiền được chứ?”
Lục Tửu lắc đầu, anh ta đối với chuyện ăn uống am hiểu rất rõ: “Anh còn chưa tính đến chi phí nhân công, tiền lương của một đầu bếp giỏi rất đắt, khách sạn năm sao bỏ ra cả trăm vạn một tháng thuê đầu bếp, cho anh một bữa ăn nhẹ với giá mười lăm tệ, tôi thấy anh cũng bốc phét quá đi.”
“Cho nên chủ tiệm hoặc là đang lừa dối khách hàng, hoặc là đang làm từ thiện, mà cái thứ hai tôi nghĩ hoàn toàn không có khả năng đó đâu.”
Ngày hôm sau, Tửu Tửu Trà đi tàu điện ngầm đến chợ đen, nhìn những món ăn trước mặt đã bị sốc không thể nói thành lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây